NHÂN VĂN-TRÍ TUỆ-HÀI HƯỚC

Chủ Nhật, 30 tháng 6, 2013

48. TRẦN TRUNG HẢI (Thơ)

MỘT THỜI QUẾ LÂM
                                   
                                                                                           Trung Hải
Đã đi
gần hết cuộc đời
Vẫn còn nhớ mãi
“Một thời Quế Lâm”
“Dục tài” trường cũ
không quên
Vườn ươm nhân cách
tạo nên Con Người.

“Sáu điều Bác dạy”
sáng ngời
Câu thơ Bác tặng
suốt đời mang theo:
“Bác mong các cháu rất ngoan
Bác gửi các cháu một ngàn cái hôn.”
Dù cho sông cạn,
núi mòn
Khắc sâu trong dạ
tình thương của Người.
Sống sao có ích cho đời
Chẳng gì mình cũng “Một thời Quế Lâm”!

Lư Sơn ơi!
Quế Lâm ơi!
“Một thời để nhớ,
suốt đời không quên
Bao nhiêu gương mặt thân quen…
Thương nhau như thể anh em một nhà.
Quê hương,
Cha Mẹ…
thì xa
Nghĩa tình Thầy Bạn
làm ta ấm lòng.
Ly giang
dòng nước xanh trong
Trúc đào
hoa nở rực hồng
hồ xanh
Tiếng chim ríu rít trên cành
Tiếng cười,
tiếng hát
rộn quanh sân trường…
Thu vàng,
Tóc đã điểm sương
Bao nhiêu kỷ niệm về Trường còn đây
Ai còn,
ai mất
hôm nay
“Quế Lâm Ngày ấy”
làm say lòng người.
Dù cho
vật đổi
sao rời
“Tình xưa, nghĩa cũ”
trong tôi
vẫn bền.
Sông Ly
vẫn chảy êm đềm
Lư sơn
tuyết vẫn phủ trên rừng tùng…

Nhớ Người,
nhớ cảnh
Quế Lâm
Sáu mươi năm ấy(*)
trong lòng nao nao.

--------------------------------------------------------
(*) - Mùa Thu (25/8) năm nay Trường TNVN Lư Sơn- Quế Lâm kỷ niệm 60 năm thành lập. (1953 – 2013)

*  *  *

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét