Anh sẽ nói với em
(Viết tặng người bạn đời)
Mai Đắc Tâm
( Cỏ Dại)
Chuyên viên Ban Đối ngoại TW
Ngày ấy chúng mình yêu nhau
Anh gầy gò lọ lem em nhỉ?
Đôi khi âm thầm anh tự nghĩ
Có gì đâu để em yêu anh!
Hôm nay anh ngồi, bâng khuâng...
Nhớ về những ngày quá khứ
Cuộc đời... ngổn ngang… nhiều thứ
Ơn Trời ơn Phật cho anh
Một tình yêu đẹp tựa trong tranh
Của hai mảnh đời côi cút
Gắn kết nhờ bàn tay Bụt
Đến nay vẫn rất tuyệt vời!
Anh mồ côi đã rồi...
Song em có mẹ lại vắng cha (1)
Hai đứa kết duyên là thế
Về sẻ chia trong một mái nhà
Cùng trải dài những năm tháng phôi pha
Cái nghèo kể sao cho hết
Nỗi buồn, nào ai có biết?
Chỉ có chúng mình thấu hiểu, thương nhau
Năm tháng qua mau,
Giật mình, ta già rồi em nhỉ?
Anh thương em nhiều và muốn giãi bầy tri kỷ
Em đã vì anh và cả các con
Em dậy chúng làm người,
Em dậy chúng lớn khôn
Nhờ thế, nay đều thành đạt
Anh nâng ly và cất cao tiếng hát
Mừng cho cuộc đời...
Và xin cám ơn Em!
Anh có nhiều điều rất muốn nói lên
Nhưng cụ thể là ngàn lần không kể hết
Anh đã biết và anh vẫn biết
Những phút xao lòng... em không ở bên
Mắc những lỗi lầm để em không yên
Và cả những khi em cần anh nhất
Một lời nói thôi, nhưng là rất thật
Cũng đủ làm em ấm lòng rồi
Cũng đủ để em xúc động bồi hồi
Ấy thế mà anh chưa làm được
Chưa tạo điểm tỳ cho em cất bước!
Tuổi đã sang chiều anh mới ngộ ra
Em đã hy sinh và rất vị tha
Giữ cho gia đình chúng ta đẹp mãi
Hạnh phúc đã về sau tháng, năm bươn trải
Thấy cháu, con mình sống đẹp... phải không em?
Tình nghĩa dâng tràn ở tuổi lão niên
Ta dành cho nhau những gì quý nhất
Nếu một mai kiếp luân hồi có thật
Và được làm người,
anh sẽ lại tìm em
Để chúng ta xây tổ ấm thần tiên
Để anh kết nên vòng hoa nguyệt quế
Dâng hiến tặng em trọn nghĩa bạn đời
Và tình yêu chúng ta, sẽ đẹp mãi... tuyệt vời...
(Hà Nội 1-10-2009)
-------------------------------------------
Chị là cô giáo dậy em
Kính tặng cô giáo Ngọc Quế
Mai Đắc Tâm
(Cỏ Dại)
Chị là Cô giáo dậy em
Trải qua năm tháng, không quên một thời
Dậy cho em biết làm người
Dậy cho em bước vào đời đẹp sao
Năm nay tuổi chị đã cao
Chúng em cũng đã ở vào tuổi hưu
Thầy cô em vẫn kính yêu
Vẫn nghe chị bảo cho điều thiệt hơn
Tuy già đâu đã là khôn
Nửa chữ thầy dậy vẫn còn ơn sâu
Ngày mai sang tuổi năm Trâu
Em chúc chị khoẻ, luôn giầu tình thương
Học trò tuy ở bốn phương
Vẫn luôn nhớ chị, nhớ trường Quế Lâm
Thầy trò mãi trọn tình thâm
Bài ca năm tháng vẫn ngân suốt đời
Ôi! Bao kỷ niệm tuyệt vời
Chúng em tặng Chị ngàn lời kính yêu...
Hà Nội 25-01-2009
----------------------------------------
Nhớ lắm Việt Thường ơi !
Mai Đắc Tâm
(Cỏ Dại)
Thế mới biết cuộc đời là hữu hạn
Hôm nay giỗ bạn,
Chúng tôi tới nhà, thắp một nén nhang
Ngày tin bạn đi...
Nay vẫn bàng hoàng
Không hay là thật
Các bạn Quế Lâm chúng tôi đau nhất...
Mất người bạn mình, mà chúng tôi yêu
Bạn Thường ơi!
Hồn có phiêu diêu
Đang ở chốn nào?
Hãy về gặp bạn Quế Lâm chúng tôi
Đã quây quần và đang muốn hát
Những bài của tuổi thơ bên nhau
Bạn có khôn thiêng...
Đang chơi đâu, ở đâu?
Đừng quên nhau nhé!
Hãy phù hộ cho vợ, con bạn khỏe
Và cho chúng tôi được sống trọn trên đời
Cho tình bạn Quế Lâm bất biến... tuyệt vời
Dù cuối cùng ai cũng về cát bụi
Hoa đẹp bao nhiêu, cũng đến ngày tàn lụi
Quy luật cuộc đời, ai cưỡng được đâu?
Và cũng sẽ có ngày chúng ta gặp nhau
Đoàn viên... vĩnh cửu...
Hà Nội 21-9-2009
(Viết tặng người bạn đời)
Mai Đắc Tâm
( Cỏ Dại)
Chuyên viên Ban Đối ngoại TW
Bạn tôi có bài thơ "Hỡi người vừa lạ vừa quen" viết tặng vợ thay quà mừng sinh nhật, tôi rất thích và ước ao có một ngày mình cũng sẽ có bài thơ gọi đùa là nịnh vợ. Giờ thì bài "nịnh vợ " đã ra đời. Chẳng dám so sánh với thơ bạn, nhưng đây là tiếng nói tự đáy lòng. Tôi viết từ cái thật mà chúng tôi yêu, chúng tôi đã trải qua, mong sau khi đọc các bạn cho một lời bình, để chia sẻ và động viên cùng Cỏ Dại.
Ngày ấy chúng mình yêu nhau
Anh gầy gò lọ lem em nhỉ?
Đôi khi âm thầm anh tự nghĩ
Có gì đâu để em yêu anh!
Hôm nay anh ngồi, bâng khuâng...
Nhớ về những ngày quá khứ
Cuộc đời... ngổn ngang… nhiều thứ
Ơn Trời ơn Phật cho anh
Một tình yêu đẹp tựa trong tranh
Của hai mảnh đời côi cút
Gắn kết nhờ bàn tay Bụt
Đến nay vẫn rất tuyệt vời!
Anh mồ côi đã rồi...
Song em có mẹ lại vắng cha (1)
Hai đứa kết duyên là thế
Về sẻ chia trong một mái nhà
Cùng trải dài những năm tháng phôi pha
Cái nghèo kể sao cho hết
Nỗi buồn, nào ai có biết?
Chỉ có chúng mình thấu hiểu, thương nhau
Năm tháng qua mau,
Giật mình, ta già rồi em nhỉ?
Anh thương em nhiều và muốn giãi bầy tri kỷ
Em đã vì anh và cả các con
Em dậy chúng làm người,
Em dậy chúng lớn khôn
Nhờ thế, nay đều thành đạt
Anh nâng ly và cất cao tiếng hát
Mừng cho cuộc đời...
Và xin cám ơn Em!
Anh có nhiều điều rất muốn nói lên
Nhưng cụ thể là ngàn lần không kể hết
Anh đã biết và anh vẫn biết
Những phút xao lòng... em không ở bên
Mắc những lỗi lầm để em không yên
Và cả những khi em cần anh nhất
Một lời nói thôi, nhưng là rất thật
Cũng đủ làm em ấm lòng rồi
Cũng đủ để em xúc động bồi hồi
Ấy thế mà anh chưa làm được
Chưa tạo điểm tỳ cho em cất bước!
Tuổi đã sang chiều anh mới ngộ ra
Em đã hy sinh và rất vị tha
Giữ cho gia đình chúng ta đẹp mãi
Hạnh phúc đã về sau tháng, năm bươn trải
Thấy cháu, con mình sống đẹp... phải không em?
Tình nghĩa dâng tràn ở tuổi lão niên
Ta dành cho nhau những gì quý nhất
Nếu một mai kiếp luân hồi có thật
Và được làm người,
anh sẽ lại tìm em
Để chúng ta xây tổ ấm thần tiên
Để anh kết nên vòng hoa nguyệt quế
Dâng hiến tặng em trọn nghĩa bạn đời
Và tình yêu chúng ta, sẽ đẹp mãi... tuyệt vời...
(Hà Nội 1-10-2009)
-------------------------------------------
Chị là cô giáo dậy em
Kính tặng cô giáo Ngọc Quế
Mai Đắc Tâm
(Cỏ Dại)
Chị là Cô giáo dậy em
Trải qua năm tháng, không quên một thời
Dậy cho em biết làm người
Dậy cho em bước vào đời đẹp sao
Năm nay tuổi chị đã cao
Chúng em cũng đã ở vào tuổi hưu
Thầy cô em vẫn kính yêu
Vẫn nghe chị bảo cho điều thiệt hơn
Tuy già đâu đã là khôn
Nửa chữ thầy dậy vẫn còn ơn sâu
Ngày mai sang tuổi năm Trâu
Em chúc chị khoẻ, luôn giầu tình thương
Học trò tuy ở bốn phương
Vẫn luôn nhớ chị, nhớ trường Quế Lâm
Thầy trò mãi trọn tình thâm
Bài ca năm tháng vẫn ngân suốt đời
Ôi! Bao kỷ niệm tuyệt vời
Chúng em tặng Chị ngàn lời kính yêu...
Hà Nội 25-01-2009
----------------------------------------
Nhớ lắm Việt Thường ơi !
Mai Đắc Tâm
(Cỏ Dại)
Mai là ngày giỗ bạn Đặng Việt Thường, chúng tôi một số bạn Quế Lâm sẽ đến nhà thắp nén nhang cho bạn. Với tình cảm tiếc thương vô hạn, tôi vừa viết mấy lời bộc bạch, chưa kịp sửa cứ post lên mạng để các bạn đọc và mong các bạn nhận xét góp ý, thậm chí sửa chữa để bài thơ của tôi được hay hơn. Cảm ơn các bạn Quế Lâm K5 thân mến của tôi!
Bạn Thường ơi!
5 năm rồi xa nhau Thế mới biết cuộc đời là hữu hạn
Hôm nay giỗ bạn,
Chúng tôi tới nhà, thắp một nén nhang
Ngày tin bạn đi...
Nay vẫn bàng hoàng
Không hay là thật
Các bạn Quế Lâm chúng tôi đau nhất...
Mất người bạn mình, mà chúng tôi yêu
Bạn Thường ơi!
Hồn có phiêu diêu
Đang ở chốn nào?
Hãy về gặp bạn Quế Lâm chúng tôi
Đã quây quần và đang muốn hát
Những bài của tuổi thơ bên nhau
Bạn có khôn thiêng...
Đang chơi đâu, ở đâu?
Đừng quên nhau nhé!
Hãy phù hộ cho vợ, con bạn khỏe
Và cho chúng tôi được sống trọn trên đời
Cho tình bạn Quế Lâm bất biến... tuyệt vời
Dù cuối cùng ai cũng về cát bụi
Hoa đẹp bao nhiêu, cũng đến ngày tàn lụi
Quy luật cuộc đời, ai cưỡng được đâu?
Và cũng sẽ có ngày chúng ta gặp nhau
Đoàn viên... vĩnh cửu...
Hà Nội 21-9-2009
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét